Hung thủ sát hại bé gái từ 17 năm trước liên tục kêu oan
Bé gái bị sát hại từ 17 năm trước nhưng hồ sơ vụ án còn hàng loạt tình tiết chưa được làm rõ, “hung thủ” luôn kêu oan.
Dự kiến, ngày 26/9, Toà án nhân dân (TAND) Cấp cao tại Đà Nẵng sẽ xét xử phúc thẩm bị cáo Tưởng Đăng Thế, 46 tuổi, về tội Giết người. Thế đã nhiều lần kêu oan và cho biết rằng việc nhận tội trước đó là do bị đe dọa.
Trong phiên xét xử này, tòa phúc thẩm triệu tập 24 người làm chứng, trong đó có điều tra viên chính của vụ án – ông Dương Thế Bình, công an huyện Cư M’gar, và Phan Thanh Cường, công an tỉnh Đăk Lăk.
- Kẻ phi tang xác cô gái từ chối quyền được bào chữa vì đã nhận thức được tội lỗi
- Tài xế tông chết bảo vệ khu đô thị vì bị khóa bánh xe
- TAND Cấp cao sẽ xét kháng cáo kêu oan của mẹ nạn nhân vụ án “nữ sinh giao gà”
- Gã nhân tình máu lạnh sát hại rồi hãm hiếp bạn gái
- TAND tỉnh Kiên Giang xét xử nhóm giang hồ bảo kê đất
Theo bản án sơ thẩm, ngày 18/1/2006, Thế đã đưa Trần Đình Cát về nhà anh Cát ở thôn Tân Nam, xã Ea Kênh sau cuộc nhậu và Thế ngủ qua đêm ở nhà Cát. Khoảng 14 giờ, Thế tỉnh dậy, nghĩ nhà anh Trần Phi Hùng (cách nhà Cát khoảng 450 m) mới bán bắp chắc có tiền nên nảy sinh ý định lấy trộm.
Thế đi bộ đến nhà anh Hùng và thấy cửa chính đóng kín nên anh đi vòng ra phía sau nhà. Lúc này, Trần Thị Kim Hồng, con gái của anh Hùng và chỉ mới 13 tuổi, đang nhặt củi gần bể nước. Thấy Thế, cô bé liền nói: “Tại sao chú lại vào nhà bằng cửa sau thế? Cháu sẽ mách bố mẹ là chú vào đây để lấy trộm đấy”.
Sợ bị phát hiện, Thế bịt miệng bé gái, kẹp cổ và kéo cô bé ra vườn cà phê cách nhà khoảng 50 mét. Nạn nhân cố gắng vùng vẫy nhưng Thế tiếp tục bóp cổ và dùng đá đập vào đầu khiến bé bất tỉnh. Sau khi gây án, Thế lột quần của bé gái và để lại bên cạnh nhằm đánh lạc hướng cơ quan điều tra. Sau đó, Thế quay về nhà Cát ngủ tiếp.
Khoảng 15 giờ, mẹ của bé gái trở về nhà không thấy con nên đã đi tìm và thấy con gái nằm bất tỉnh trong vườn cà phê sau nhà. Gia đình đã đưa nạn nhân đến bệnh viện cấp cứu ngay lập tức, nhưng do vết thương quá nặng nên cô bé đã tử vong vào khuya cùng ngày.
Kết luận giám định pháp y xác định rằng cháu Hồng tử vong do đa thương tích ở vùng sọ não, cổ, và ngực.
Cơ quan điều tra cho biết rằng vào thời điểm xảy ra vụ án mạng, Lê Nam Tuấn (ngụ cùng xã) đã đi qua nhà của nạn nhân hai lần. Ngày 23/1/2006, cơ quan điều tra nhận được đơn tố giác từ bà Nguyễn Thị Loan tố cáo Thế là người đã giết cháu Hồng. Ba ngày sau, Thế thú nhận hành vi phạm tội của mình.
Hơn hai năm sau, ngày 4/7/2008, TAND tỉnh Đăk Lăk đã đưa vụ án ra xét xử và tuyên phạt Tưởng Đăng Thế mức án chung thân về tội Giết người. Ngày 26/11/2008, TAND Tối cao Đà Nẵng (hiện nay là TAND Cấp cao Đà Nẵng) xử phúc thẩm, giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Đến năm 2018, Viện kiểm sát nhân dân (VKSND) Tối cao đã kháng nghị và đề nghị giám đốc xem xét lại hai bản án trên.
Vào tháng 9/2020, Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao đã chỉ ra nhiều điểm mâu thuẫn, thiếu sót, vi phạm quy trình tố tụng gây ảnh hưởng đến khả năng xác định các tình tiết khách quan trong vụ án. Tòa hai cấp đã kết án Tưởng Đăng Thế về tội Giết người là “chưa đủ căn cứ vững chắc.”
Cụ thể, trong quá trình điều tra, Thế khai 12 lời khai khác nhau. Trong số đó, có 7 lời khai mà Thế đã nhận tội, tuy nhiên, các lời khai này không đồng nhất về tuần tự thực hiện hành vi phạm tội. Cụ thể, Thế khai rằng anh ta đã dùng đá đánh vào đầu nạn nhân, nhưng lần khác anh ta lại khai rằng anh ta đã thả hòn đá rơi tự do. Ngoài ra, Thế khai quần lót bé gái màu trắng nhưng kết quả khám nghiệm hiện trường lại cho thấy chiếc quần lót này có màu xanh lơ.
Thế cho biết rằng anh bị điều tra viên đánh đập, ép buộc, và bắt anh phải nhận tội giết cháu Hồng. Sau đó, đoàn công tác liên ngành đã kiểm tra hồ sơ của Thế. Kết quả cho thấy vào ngày 12/4/2006, cán bộ trại tạm giam sau khi trích xuất Thế đi hỏi cung trở về buồng giam đã phát hiện việc Thế bị đánh, cơ thể có thương tích nên đã lập biên bản sự việc.
Vào ngày 15/5/2008, VKSND tỉnh Đăk Lăk đã có công văn kiến nghị tới Cơ quan Cảnh sát điều tra nhằm khắc phục những vi phạm tố tụng của điều tra viên trong vụ án này. Tuy nhiên, việc Thế có bị đánh đập, ép buộc, mớm cung trong các ngày lấy lời khai hay không thì vẫn cần phải được điều tra và làm rõ.
Bà Loan, nhân chứng duy nhất chứng kiến hành vi phạm tội của Thế, khai với cơ quan điều tra “nghi ngờ Thế chuẩn bị trộm cắp nên đi theo”. Nhưng khi làm việc với đoàn công tác liên ngành, bà khai rằng bà vào vườn nhặt hạt cà phê và chứng kiến hành vi của hung thủ. Bà Loan cũng không thống nhất vị trí và khoảng cách mà bà chứng kiến hành vi phạm tội của Thế.
Ngoài ra, khi VKSND Tối cao xem xét giám đốc thẩm, Lê Nam Tuấn đã khai rằng sau khi làm việc với công an, anh ta đã bị mẹ mắng khi về nhà nên ngày hôm sau Tuấn đã bỏ xuống tỉnh Khánh Hòa, rồi đến Nghệ An. Sau một thời gian, bố của Tuấn thông báo rằng “công an đã bắt được hung thủ” rồi ra Nghệ An đón anh ta về nhà.
Trên cơ sở đó, Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao yêu cầu điều tra và kết luận có hay không việc Tuấn bỏ trốn? Lý do anh này trở về nhà sau khi biết “thủ phạm” là Tưởng Đặng Thế bị bắt? Trước đó Tuấn có mâu thuẫn với gia đình bị hại không? Có động cơ phạm tội không?…
TAND Tối cao đã tuyên hủy toàn bộ bản án sơ thẩm và phúc thẩm nhưng Thế vẫn tiếp tục kêu oan.