Bi Kịch Gia Đình: Bà Vợ Gây Ra Thảm Kịch Sau Những Cơn Say Của Chồng
Bà Nguyễn Thị Dung cho biết từng nhiều lần chịu đựng việc bị chồng đánh, nhưng lần này, vì quá đau sau cú đá mạnh vào chân, bà không thể kìm chế và vung dao, dẫn đến bi kịch cho gia đình.
Trong phiên tòa tại TAND tỉnh Nghệ An giữa tháng 10, bà Dung, 57 tuổi, cư trú tại huyện Quỳ Hợp, vừa khóc vừa bày tỏ hối hận về cái chết của ông Sầm Văn Quân, 60 tuổi, người chồng say rượu thường xuyên trách mắng và rượt đuổi bà. Gia đình hai bên, đại diện cho cả nạn nhân lẫn bị cáo, ngồi bên dưới phòng xử, vừa thương vừa trách, không ngừng tiếc nuối cho mối quan hệ đầy mâu thuẫn.
“Chỉ cần nhường nhịn nhau, mọi việc đã không đến mức này,” một người thân ngậm ngùi.
- Yêu khi chỉ mới 14 tuổi, thiếu nữ 15 tuổi bị người yêu sát hại
- Giám đốc Trung Quốc lĩnh án chung thân vì sát hại nữ kế toán trong mâu thuẫn công việc
- Hiệu trưởng trường nội trú “để học sinh ăn cơm trộn mì tôm” bị bắt tạm giam
- 111 đối tượng đòi nợ cho ngân hàng theo kiểu ‘xã hội đen’ bị tuyên án
- Cách cựu Chủ tịch NXB Giáo dục nhận hối lộ qua các năm
Theo cáo trạng, chiều 22/6, ông Quân rời nhà đi sửa máy cắt cỏ nhưng mãi đến khuya mới về trong tình trạng say xỉn. Bà Dung chưa kịp dậy mở cửa vì bị đau khớp, dẫn đến việc ông lớn tiếng trách móc rằng bà vô tâm. Đáp lại vài câu, cả hai đã lời qua tiếng lại và to tiếng với nhau.
Theo cáo buộc, ông Quân và bà rượt đuổi nhau quanh giếng nước. Chỉ vài phút sau đó, ông Quân đá hai lần vào chân bà Dung. Trong lúc phòng thủ, bà Dung vớ lấy con dao để trên nắp giếng nhưng ông Quân vẫn tiếp tục gây sự. Trong lúc hoảng loạn, bà liền đâm hai nhát vào ngực, khiến ông tử vong ngay tại chỗ.
Trước khi sự việc xảy ra, bà Dung đã chuẩn bị bữa tối và gọi điện giục chồng về dùng cơm và ngủ nghỉ, nhưng đều bị chồng từ chối với lý do bận việc. Đến khoảng 23h cùng ngày, bà nghe tiếng xe máy về đến sân. Lúc này, ông Quân đang trong trạng thái say rượu, đi vào nhà tắm, gọi vợ bật đèn lên. Vài phút sau, bà Dung đứng dậy bật đèn và ra khu vực giếng, nơi ông Quân đứng đó. Ông không mặc áo và tỏ vẻ bực tức, trách móc bà không biết quan tâm xem ông đã ăn uống gì chưa.
Bà đáp lại, rằng đã khuya và bà đã gọi nhiều lần mà ông không về. Sau câu trả lời, ông Quân im lặng và tiến lại gần, cử chỉ đe dọa khiến bà sợ hãi và bỏ chạy vòng quanh giếng. Cuộc rượt đuổi cuối cùng đã dẫn đến án mạng đầy bi kịch cho gia đình.
Bị cáo cho biết mình đã chịu đựng đau khổ trong thời gian dài, vì mỗi khi chồng say rượu lại hay nổi nóng và đánh đập. Mặc dù bị hành hung nhiều lần, bà đều cam chịu, tìm cách né tránh và giữ kín trước các con để duy trì hạnh phúc gia đình.
Chủ tọa hỏi: “Bị cáo có ý thức được rằng việc cầm dao là nguy hiểm không? Tại sao không tiếp tục bỏ đi mà lại phản ứng như vậy?”. Bà Dung trả lời rằng ban đầu chỉ định giơ dao để dọa, nhưng do chồng đá mạnh vào chân gây đau đớn nên bà không kìm chế được và hành động thiếu kiểm soát.
Có mặt tại tòa, anh Sầm Văn Tôn, 32 tuổi, con trai của bà Dung, bày tỏ nỗi đau khi rơi vào tình thế khó xử, không biết phải làm thế nào khi người bị hại là bố còn người gây ra sự việc lại chính là mẹ mình.
“Mẹ đã lớn tuổi, sức khỏe lại yếu. Cả gia đình đã thống nhất viết đơn xin giảm nhẹ hình phạt để mẹ có thể sớm về. Từ ngày xảy ra sự việc, không khí gia đình trở nên lạnh lẽo, bà nội cùng hai anh em cũng suy sụp, không muốn tiếp xúc với ai,” anh Tôn nói, ánh mắt nhìn về phía mẹ cách đó chừng hai mét.
Theo hội đồng xét xử, những tình huống tương tự như vụ việc này không phải hiếm trong xã hội. Các cặp vợ chồng cần nhớ rằng họ đang gánh trọng trách lớn lao và không nên để sự nóng giận bột phát làm mất kiểm soát. Bài học quan trọng là phải biết kìm nén và giải quyết mọi mâu thuẫn, dù nhỏ nhất.
Tòa đánh giá rằng bà Dung đã phạm tội rất nghiêm trọng, nhưng vì thái độ thành khẩn, sự ăn năn, tự nguyện ra đầu thú và việc gia đình bị hại đề nghị giảm án, bà đã được hưởng các tình tiết giảm nhẹ.
Khi bản án 8 năm tù vì tội Giết người được tuyên, bà Dung lặng lẽ đi theo cảnh sát ra xe thùng, ánh mắt đầy thất thần. Bà dừng lại, đôi chân như muốn khuỵu xuống khi thấy hai con mình đang cúi đầu, nặng trĩu tâm tư, ngồi trên ghế phía sau.