Công ty TNHH Xử lý chất thải Việt Nam yêu cầu khởi kiện người ‘nói xấu’ công ty
Toà án nhân dân (TAND) huyện Nhà Bè đã yêu cầu bà Nguyễn Hồng Thu xin lỗi vì đã có hành vi đăng tải những bài viết chứa nội dung xúc phạm, gây ảnh hưởng tiêu cực đến uy tín của Công ty quản lý bãi rác Đa Phước.
Vào ngày 26/7, TAND huyện Nhà Bè đã xử sơ thẩm và chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của Công ty TNHH Xử lý chất thải Việt Nam (VWS, do ông Dương David Trung, còn gọi là David Dương, làm đại diện pháp luật). Hội đồng xét xử ( HĐXX) buộc bà Nguyễn Hồng Thu, 47 tuổi, phải chấm dứt hành vi xúc phạm danh dự và uy tín của công ty. Đồng thời, bà cũng phải gỡ bỏ các bài viết có nội dung sai phạm.
Tòa quyết định bà Thu phải bồi thường hơn 7 triệu đồng chi phí lập vi bằng liên quan đến các bài viết chứa nội dung sai phạm. Tuy nhiên, đối với yêu cầu của nguyên đơn về chi phí lập vi bằng các bài viết trên báo, tòa đã bác bỏ.
- Triệt Phá Đường Dây “Cá Độ 800 Tỷ” Đồng Hoạt Động Liên Tỉnh
- Nhận 25 Tỷ Đồng Hối Lộ Cựu Chủ Tịch NXB Giáo Dục Bị Tuyên Án 12 Năm Tù
- Hơn 20 Người Sản Xuất Thuốc Giả Tại Tp Hcm Bị Cảnh Sát Bắt Giữ
- Đại Gia Miền Tây Mua Xe Sang, Bất Động Sản Để Rửa Tiền
- Chủ Tịch Xã Đứng Đầu Đường Dây Vận Chuyển Ma Túy Quốc Tế
Theo HĐXX, những bài viết của bà Thu mang tính tiêu cực và ảnh hưởng đến ông David Dương, tuy nhiên, ông đã từ chối tham gia tố tụng nên yêu cầu của công ty là phù hợp. Tòa cho rằng việc xác định nguồn gốc mùi hôi thối có phải xuất phát từ bãi rác Đa Phước hay không thuộc chức năng xử lý của các cơ quan Nhà nước. Bà Thu có thể kiến nghị các cơ quan chức năng xử lý, nhưng bà đã không làm như vậy mà sử dụng mạng xã hội để đăng các bài viết không phù hợp. Điều này làm xúc phạm danh dự, uy tín và nhân phẩm của nguyên đơn. Yêu cầu của nguyên đơn về việc gỡ bỏ các bài viết và xin lỗi công khai là phù hợp với quy định pháp luật.
Theo đơn khởi kiện, vào năm 2016, bà Thu đã sử dụng tài khoản Facebook cá nhân để thành lập nhóm “Sự thật mùi hôi thối ở Phú Mỹ Hưng” và đăng các nội dung chỉ trích rằng mùi hôi thối tại khu dân cư sầm uất này là do Công ty TNHH Xử lý chất thải Việt Nam (VWS) gây ra. Tuy nhiên, nguyên đơn đã khẳng định rằng những nội dung và bài viết mà bà Thu đăng tải là xuyên tạc và không chính xác, đồng thời sử dụng lời lẽ mang tính chất bôi nhọ danh dự, nhân phẩm và uy tín cá nhân của ông David Dương cũng như uy tín của công ty.

Công ty VWS đã yêu cầu tòa án buộc bà Thu dừng việc xúc phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín cá nhân của ông David Dương và công ty. Họ cũng yêu cầu bà gỡ bỏ tất cả các nội dung có liên quan trên Facebook cá nhân và trong nhóm “Sự thật mùi hôi thối ở Phú Mỹ Hưng”. Ngoài ra, công ty đòi bà phải xin lỗi công khai và cải chính thông tin sai trái trên các trang mạng xã hội cũng như bồi thường 500 triệu đồng để đền bù tổn thất tinh thần và thiệt hại.
Tại phiên tòa hôm nay, cả người đại diện theo ủy quyền của nguyên đơn và bị đơn đều đã xin xét xử vắng mặt.
Luật sư Nguyễn Hồng Ý Nhi, người đại diện bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của nguyên đơn, đã đưa ra quan điểm rằng bà Thu có đầy đủ năng lực hành vi dân sự, nhưng đã vi phạm bằng cách đăng tải các bài viết và lời lẽ xúc phạm công ty. Tại phiên tòa diễn ra vào ngày 19/7, bị đơn đã thừa nhận đã sử dụng những ngôn từ thiếu chuẩn mực, không phù hợp và xúc phạm ông David Dương cũng như công ty. Điều này đã làm cơ hội cho nguyên đơn đề nghị tòa chấp nhận yêu cầu khởi kiện và buộc bà Thu phải xin lỗi công khai trên trang Facebook cá nhân của mình.
Luật sư của nguyên đơn cũng nhấn mạnh rằng hành vi của bà Thu gây ra thiệt hại về vật chất rất lớn. Tuy nhiên, do bị đơn đã có thiện chí gỡ bỏ những bài viết liên quan trên trang cá nhân và Fanpage “Sự thật về mùi hôi thối ở Phú Mỹ Hưng”, vì vậy họ đã quyết định rút yêu cầu bồi thường 500 triệu đồng và chỉ buộc bà Thu phải bồi thường 35,9 triệu đồng chi phí lập vi bằng.
Theo ông Quốc ( Luật sư của bà Thu ) cho rằng việc bị đơn đề cập đến mùi hôi thối từ bãi rác Đa Phước là sự thật đã được báo chí phản ánh công khai. Cơ quan chức năng cũng đã tiến hành xử lý. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến bị đơn và người thân, mà còn hàng nghìn người dân ở các khu vực xung quanh.
Tuy bị đơn có lời lẽ thiếu chuẩn mực nhưng ông Dương không đưa ra bất kỳ yêu cầu nào. Do đó, công ty không có quyền khởi kiện yêu cầu bồi thường và xin lỗi với công ty. Ông Quốc nhấn mạnh rằng giữa cá nhân ông David Dương và người đại diện theo pháp luật của công ty là hai chủ thể khác nhau. Bà Thu có đăng hai bài viết nhắc đến công ty, nhưng việc này không gây ảnh hưởng gì đến hoạt động của công ty.
Hành vi của bà Thu đã bị nguyên đơn tố cáo ra Cơ quan Công an huyện Bình Chánh và nhận được kết luận rằng việc này chưa gây thiệt hại đến quyền lợi của bị hại nên không có bất kỳ xử lý nào đối với bà Thu. Nếu Công ty TNHH Xử lý chất thải Việt Nam không đồng ý với kết luận này, họ có thể khiếu nại lên cấp trên. Do đó, việc khởi kiện ra tòa có thể được xem là không phù hợp.
Tại thời điểm khởi kiện, nguyên đơn đã yêu cầu bồi thường 500 triệu đồng, tuy nhiên sau đó họ đã rút yêu cầu này và chỉ đòi bồi thường 35,9 triệu đồng để bù chi phí lập vi bằng chứng cứ. Vì bị đơn không có hành vi xúc phạm công ty, luật sư của nguyên đơn đã đề nghị tòa không xem xét.