Người cha ròng rã đòi công lý cho con trai suốt 7 năm trời
7 năm qua anh Mai Văn Thắng bán hết tài sản, vay mượn tiền để chạy chữa và đòi quyền lợi cho con trai 12 tuổi bị bại não sau ca mổ “có vấn đề” của bệnh viện.
Ngày 14/12, ngồi thu mình tại góc phòng khoa Nội tổng hợp của Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu, TP Bến Tre, gương mặt anh Mai Văn Thắng, 49 tuổi, hiện rõ sự phờ phạc vì thức trắng đêm trông con trai Mai Trọng Nghĩa sốt, quấy khóc. Đến buổi sáng, khi vợ anh từ nhà cách bệnh viện 60 km vào thay ca, anh mới có thời gian nghỉ ngơi.
“Cháu thường xuyên đau yếu, không thể nói chuyện hay tự thực hiện các sinh hoạt cá nhân như người bình thường. Vợ chồng tôi phải nghỉ việc để thay phiên nhau chăm sóc con,” anh chia sẻ.
- Xét xử vụ kiện liên quan đến ‘mua ghế’ ban giám khảo cuộc thi Miss Grand International
- 111 đối tượng đòi nợ cho ngân hàng theo kiểu ‘xã hội đen’ bị tuyên án
- Bà Trương Mỹ Lan khẳng định rằng khoản tiền được chuyển ra nước ngoài không thuộc về SCB.
- Cách cựu Chủ tịch NXB Giáo dục nhận hối lộ qua các năm
- Bỗng nhiên ‘bốc hơi’ 5,3 tỷ đồng khỏi tài khoản ngân hàng
Một sáng 7 năm trước, bé Nghĩa, lúc đó 5 tuổi, đang vui đùa cùng bạn bè tại lớp mẫu giáo thì bất ngờ bị đau bụng nên được các cô giáo đưa đi khám. Kết quả chẩn đoán từ Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu là thoát vị bẹn, yêu cầu phẫu thuật ngay. Sau ca mổ tưởng chừng bình thường vợ chồng anh Thắng được bệnh viện thông báo con trai nguy kịch và chuyển đến TP HCM điều trị. Theo kết luận của Phân viện Pháp y quốc gia tại TP HCM, Nghĩa bị thương tật lên tới 95% “do ảnh hưởng của quá trình điều trị phẫu thuật bệnh gây nên”.
Sau đó, bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu thừa nhận rằng sự việc của cháu bé là một “sự cố y khoa”. Họ đã bố trí một phòng riêng cho bé điều trị, đồng thời hỗ trợ mỗi tháng 6 triệu đồng để hỗ trợ chi phí ăn uống và điều trị.
Tới tháng 4/2019, bệnh viện quyết định dừng trợ cấp hàng tháng vì cho rằng sức khỏe của cháu đã tạm ổn định. Thay vào đó, phía bệnh viện sẽ hỗ trợ một lần cho gia đình với số tiền 640 triệu đồng, bao gồm chi phí tổn thất tinh thần và người chăm sóc. Bệnh viện cũng có văn bản yêu cầu gia đình đưa cháu về nhà để thực hiện các buổi vật lý trị liệu, không cần phải tiếp tục nằm viện nội trú.
Không hài lòng với mức bồi thường này, vào cuối năm 2019, anh Thắng đã nộp đơn kiện đến TAND TP Bến Tre, yêu cầu Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu bồi thường 2 tỷ đồng, bao gồm chi phí điều trị, đi lại, tổn thất tinh thần và mất thu nhập.
Phía bệnh viện kiên quyết cho rằng trường hợp của cháu Nghĩa là “do cơ địa”, không phải do lỗi của bệnh viện và từ chối đồng ý bồi thường. Họ cũng có đơn phản bác, yêu cầu anh Thắng trả lại số tiền gần 300 triệu đồng đã tạm ứng trước đó, đồng thời yêu cầu gia đình anh rời khỏi bệnh viện và không gây rối, cản trở quá trình khám chữa bệnh.
Vào hồi tháng 8, TAND TP Bến Tre đã đưa vụ án tranh chấp bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm ra xét xử sơ thẩm. Anh Thắng khẳng định rằng gia đình anh không có hành vi gây rối tại bệnh viện. Đồng thời, anh đã rút lại một phần yêu cầu đòi bồi thường như tổn thất tinh thần, tiền công chăm sóc của vợ chồng anh và con gái (chị ruột của cháu Thắng). Tuy nhiên, anh không đồng ý với việc bệnh viện “đuổi” gia đình anh khi sức khỏe của bé Nghĩa vẫn chưa ổn định và cần tiếp tục ở bệnh viện để cấp cứu kịp thời.
HĐXX cho rằng, theo quy định, việc chứng minh “không có lỗi” là nghĩa vụ của người có trách nhiệm bồi thường thiệt hại. Trong trường hợp này, bệnh viện cho rằng tai biến của cháu bé là do cơ địa nhưng không có chứng cứ để chứng minh điều này. Do đó, tòa chỉ chấp nhận một phần yêu cầu phản tố của bị đơn liên quan đến việc trả lại tiền tạm ứng trước đó. Các yêu cầu khác không thuộc thẩm quyền giải quyết của tòa.
Dựa trên bản giám định pháp y ngày 9/5/2022 của Phân viện Pháp y Quốc gia tại TP HCM, HĐXX xác định rằng “việc tổn thương cơ thể của nạn nhân Mai Trọng Nghĩa là do ảnh hưởng của quá trình điều trị phẫu thuật bệnh gây nên”. Tòa đã chấp nhận một phần yêu cầu bồi thường của nguyên đơn, buộc Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu phải bồi thường 790 triệu đồng sau khi trừ đi chi phí tạm ứng. Đồng thời, bệnh viện phải hỗ trợ 17.800.000 đồng mỗi tháng cho việc nuôi dưỡng, điều trị và chi phí người chăm sóc bệnh nhân cho đến khi bé phục hồi.
Không chấp nhận quyết định của tòa sơ thẩm, bệnh viện đã làm đơn kháng cáo. Tuy nhiên, vào ngày 12/11, TAND tỉnh Bến Tre đã quyết định hoãn xét xử phúc thẩm do có yêu cầu từ luật sư của bị đơn.
Anh Thắng chia sẻ rằng trước kia, gia đình anh có 2.000 m2 đất để nuôi tôm, bò và dê. Hai vợ chồng cùng nhau làm phụ hồ, mỗi ngày họ kiếm được hơn 500.000 đồng, tình hình kinh tế gia đình khá ổn định. Tuy nhiên, kể từ khi con trai mắc bệnh, anh chị phải bỏ công việc và cách mấy ngày lại phải lái xe máy từ quê lên bệnh viện, thay phiên nhau chăm sóc cho con.
Sau 7 năm nuôi con bệnh tật, anh Thắng cho biết rằng họ đã phải bán đàn bò và dê, cho thuê đất, vay mượn khắp nơi. Hiện tại, gia đình anh là hộ cận nghèo của địa phương. Suốt nhiều năm qua, họ phải ăn tết ở bệnh viện, con gái đang học cấp 3 phải tự xoay sở một mình khi cha mẹ không ở nhà.
“Chúng tôi chỉ mong bệnh viện sớm bồi thường để giải quyết nợ nần, tiếp tục chăm sóc con, tới đâu hay tới đó”, anh Thắng chia sẻ.