Thảm án kinh hoàng tại phòng tắm hơi ở Trung Quốc
Ông chủ Lý Bồi Nam thường rủ nhóm bạn đến chơi bài, không biết rằng một kẻ trong đó là giết người đã lẩn trốn 9 năm, từ đây vợ chồng Nam cùng năm nhân viên bị sát hại.
Vào ngày 17/5/2003, cơ quan cảnh sát quận Triều Dương, Bắc Kinh nhận được trình báo về một vụ án mạng xảy ra tại nhà tắm hơi của ông chủ Lý Bồi Nam.
Lý Bồi Nam đã mở nhà tắm hơi tại Triều Dương từ năm 1999 nhưng do ảnh hưởng của đại dịch SARS, ông Nam đã tạm ngừng hoạt động kinh doanh, cho nhiều nhân viên nghỉ việc, chỉ còn vợ chồng ông và một số nhân viên khác trông coi cửa tiệm.
Em trai Nam cho biết vài ngày qua không liên lạc được với vợ chồng Nam nên lo lắng đến tìm. Khi mở cửa nhà tắm hơi, anh thấy đồ đạc vứt lung tung và quầy thu ngân bị đập phá. Gọi không thấy ai trả lời nên anh vội vào kiểm tra phòng tắm lớn thì phát hiện nhiều thi thể đang nằm trong bể tắm, bao gồm vợ chồng ông Nam.
Cảnh sát đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường và vớt được bảy thi thể. Qua giám định pháp y, lực lượng chức năng xác nhận rằng tất cả các nạn nhân đã bị trói rồi dìm chết, người lớn tuổi nhất là 53 tuổi và người trẻ nhất chưa đến 20 tuổi.
Hung thủ không chỉ cướp hết tiền mặt ở quầy thu ngân mà còn lẻn vào phòng ngủ trên lầu để lấy sổ tiết kiệm và đồ trang sức. Chiếc ôtô của ông Nam đậu trước cửa cũng đã biến mất. Dựa vào các dấu vết tại hiện trường, cảnh sát nhanh chóng xác định rằng hung thủ là một nhóm người.
Sau khi trích xuất dữ liệu từ hệ thống camera giám sát trên đường, cảnh sát đã thấy chiếc xe của ông Nam đậu trong gara của trung tâm mua sắm. Người bảo vệ cho biết rằng vào sáng sớm ngày 14/5, một người đàn ông mập mạp đã lái xe tới và trên xe còn có một số người khác. Họ đã đậu ôtô tại đây rồi biến mất mà không quay lại.
Trong quá trình điều tra về mối quan hệ xã hội của vợ chồng Nam, cảnh sát phát hiện rằng ông Nam thích đánh bài và thường rủ nhiều bạn đến chơi. Tuy nhiên, để xác minh danh tính của những người này thì phải mất rất nhiều thời gian.
Vào ngày 14/5, cảnh sát nhận được tin một người đàn ông cao lớn đội mũ, đeo khẩu trang kín mít đến ngân hàng rút hơn 10.000 nhân dân tệ bằng sổ tiết kiệm của một trong các nạn nhân.
Sau khi trích xuất dữ liệu từ camera giám sát quanh ngân hàng, cảnh sát đã in ảnh nghi phạm hỏi thăm khắp nơi. Họ phát hiện rằng kẻ này có vẻ giống với Lý Bân, một tay chơi bài nổi tiếng đến từ Đông Bắc. Bân có mối quan hệ thân thiết với Vương Giang Khánh, một tài xế taxi trước đây đã ngồi tù vì tội trộm cắp.
Khi cảnh sát xem ảnh của Khánh, họ nhận ra rằng hắn có ngoại hình mập mạp, khớp với mô tả của nhân viên bảo vệ tại bãi đậu xe. Do đó, cảnh sát đã cải trang thành hành khách và bắt một chuyến taxi do Khánh lái rồi khống chế đối tượng.
Khi thẩm vấn, khi cảnh sát nhắc đến tên nhà tắm hơi của Nam, Khánh bất ngờ giật mình, toát mồ hôi và lắc đầu rồi hét to lên: “Không phải tôi! Tôi chưa bao giờ đến đó, chưa từng giết người!”
Hành vi “không đánh mà khai” cho thấy Khánh có liên quan đến án mạng. Để được hưởng khoan hồng, Khánh thú nhận tội ác và cung cấp thông tin về đồng phạm trong vụ án này.
Theo lời khai của Khánh, nhóm gây án gồm bốn người: Khánh, Lý Bân, Lý Tuấn Lân và Phong Triều Hữu. Khánh chỉ biết địa chỉ nhà của Lân.
Khi cảnh sát đột kích đến địa điểm, vợ của Lân nói rằng chồng cô đang đi chơi bài với Bân chưa về. Trích xuất dữ liệu từ camera giám sát quanh nhà Lân, cảnh sát phát hiện hai nghi phạm đã bắt taxi để rời khỏi hiện trường. Mặc dù họ đã tìm ra thông tin của tài xế nhưng cảnh sát không thể liên lạc được với anh ta.
Tài xế taxi cho biết trên đường đi, Bân và Lân đã mượn điện thoại của anh ta rồi lén tháo pin. Điều tra viên cho rằng hai nghi phạm đã có thông tin về việc Khánh bị bắt nên họ vội bỏ trốn, giở trò với điện thoại của tài xế để ngăn cảnh sát liên lạc, có thêm thời gian tẩu thoát.
Sau đó, cảnh sát tiến hành truy dấu và bắt cả hai nghi phạm tại một nhà tắm hơi. Kẻ thứ ba là Hữu cũng bị bắt khi đang trốn ở quê nhà tại Hồ Bắc.
Trong quá trình thẩm vấn, toàn bộ nhóm tội phạm đã thừa nhận hành vi phạm tội. Cảnh sát phát hiện ra rằng tên thật của Lý Bân là Huệ Kim Ba, tội phạm đào tẩu. Chín năm trước, khi mới 20 tuổi, Ba đã bóp cổ thím của mình đến chết chỉ vì không được cho tiền. Sau tội ác đó, hắn đã trốn khỏi quê nhà ở Cát Lâm và đến Bắc Kinh, sống dưới tên giả là Lý Bân.
Ba tự mãn về việc đã trốn chạy nhiều năm mà không bị bắt giữ, nhưng do tính ham ăn lười làm và cuộc sống khó khăn nên hắn nảy ý đồ cướp của.
Sau khi quen biết Lý Tuấn Lân, một tên có tiền án trộm cắp, Ba đã rủ Lân tham gia vào kế hoạch đột nhập nhà dân để cướp tài sản. Cả hai đã thăm dò và chọn Lý Bồi Nam làm mục tiêu vì họ thường xuyên chơi bài cùng anh ta nên nắm rõ hoàn cảnh gia đình. Họ đã kêu gọi thêm Khánh và Hữu gia nhập phi vụ này.
Vào đêm 13/5, nhóm tội phạm do Huệ Kim Ba dẫn đầu mang theo dao găm và ống thép, che mặt, đội mũ rồi lẻn vào nhà tắm hơi của Lý Bồi Nam. Chúng đã lần lượt trói và bịt miệng các nạn nhân rồi lục lọi lấy hết tài sản.
Giữa chừng, Nam nhận ra dáng vẻ của một nghi phạm nên buột miệng hỏi: “Anh là Lý Bân à?” Nghe vậy, Ba sợ bị lộ nên quyết định giết người diệt khẩu.
Ngày 5/9/2003, Huệ Kim Ba và Lý Tuấn Lân bị tòa án tuyên án tử hình, Vương Giang Khánh và Phong Triều Hữu bị phạt tù chung thân.