Cú lừa huyền thoại biến tên trộm vô danh trở thành thần tượng
Wilhelm Voigt – tên trộm lừng danh nước Đức, người thực hiện nhiều vụ trộm, trong đó có vụ trộm lừng danh khiến ông được đúc tượng, in tem và dựng cả phim.
Ở tuổi thiếu niên, 1863, Voigt bắt đầu tiểu sử trộm cắp của mình với bản án hai tuần tù. Sau khi được trả tự do, ông vẫn không từ bỏ cuộc sống tội phạm.
Hai bảy năm kể từ năm 1864, Voigt bị kết án tù tổng cộng 25 năm do nhiều lần trộm cắp, giả mạo và ăn trộm. Ra tù ngày 12/2/1906, Voigt chuyển đến sống cùng chị gái ở thị trấn gần Berlin, kiếm sống bằng công việc thợ đóng giày. Không được bao lâu, ông bị cảnh sát đuổi vì quá khứ lừa đảo.
Dù vậy, ông vẫn quanh quẩn trong thành phố, cải trang thành nhiều thân phận để kiếm sống. Trong thời gian này, Voigt cũng âm thầm lên kế hoạch cho vụ lừa đảo lịch sử
Phần đầu kế hoạch, Wilhelm lùng sục tại nhiều các cửa hàng địa phương để đồ hóa trang trông giống như đại úy quân đội. Từ tháng 8 đến tháng 10/1906, Wilhelm đi lang thang khắp Berlin, mặc trang phục đại úy và ra lệnh cho bất kỳ người lính tình cờ nào để thử nghiệm.
Ngày 16/10/1906, ông đến và chặn bốn lính bắn lựu đạn và một trung sĩ trên đường trở về doanh trại địa phương và bảo họ đi cùng mình. Họ tuân lệnh.
Khi đã tin rằng việc cải trang hiệu quả, Voigt bắt chuyến tàu đến Tegel để chiêu mộ thêm một đơn vị lính để giúp chiếm giữ tòa thị chính của Köpenick.
Đội lốt một chỉ huy dày dạn kinh nghiệm, Wilhelm ra lệnh cho toàn bộ cảnh sát Köpenick chặn mọi lối ra khỏi thành phố, “trong một giờ, hãy chặn tất cả các cuộc gọi đến Berlin” tại bưu điện địa phương. Họ đồng loạt làm theo.
Khi quân lính đang tập trung cao độ làm nhiệm vụ, Voigt tiến vào toà thị chính, bắt thủ quỹ và thị trưởng, cùng nguyên nhân nghi ngờ gian lận báo cáo kế toán và liền tịch thu 4002 mark. Voigt chỉ huy hai toa tàu và bảo lính bắn lựu đạn đưa tội phạm đến Berlin để thẩm vấn. Ông yêu cầu những bảo vệ còn lại giữ nguyên vị trí canh gác thêm nửa giờ rồi mới được đi đến ga xe lửa trở lại Berlin. Sau đó, Voigt cởi bỏ quân phục, mặc thường phục rồi biến mất cùng với thùng tiền.
Quân đội Đức lập tức phát hiện ra họ bị lừa. Báo chí bắt đầu đăng tin, khiến các quan chức muối mặt, còn dân chúng thì được mẻ cười.
Voigt khoe khoang chiến tích này với một người bạn cũ – một đạo chích hám tiền thưởng. Chỉ mười ngày sau khi người này chỉ điểm, Voigt bị bắt ngày 26/10 cùng năm. Bất chấp sự ủng hộ của công chúng, Voigt bị kết án 4 năm tù.
Vụ giả mạo thú vị đến mức khiến cả vị vua cuối cùng của nước Đức – Wilhelm II ưu ái gọi Voigt là “tên vô lại đáng mến” và trực tiếp hạ lệnh ân xá sau chưa đầy một năm thụ án. Wilhelm tự do vào tháng 8/1908.
Sau khi ra tù, từ một thợ đóng giày thấp hèn, kẻ lừa đảo, ông ta trở thành huyền thoại địa phương. Bức tượng “Chỉ huy Kopenick” được ưu ái dựng lên bên ngoài tòa thị chính thành phố Köpenick. Wilhelm tình nguyện kể lại câu chuyện của mình cho bất kỳ ai muốn nghe và thậm chí mặc chính bộ quân phục giả để chụp ảnh với người hâm mộ thu một khoản tiền nho nhỏ. Ngoài ra, ông còn ký tặng ở bảo tàng.
Chẳng mấy chốc, Wilhelm Voigt trở nên nổi danh với cái tên “Chỉ huy Kopenick” trong các chương trình tạp kỹ ở Canada và Mỹ. Năm 1909, ông xuất bản cuốn hồi ký Wie ich Hauptmann von Kopenick wurde – Tôi đã trở thành đội trưởng của Kopenick như thế nào, tái bản 2016.
Năm 1910, ông chuyển đến Luxembourg, bấy giờ đã hoàn lương nhưng tiếp tục chụp ảnh và ký tặng. Một goá phụ giàu có ở Berlin còn mở lời trợ cấp cho Wilhelm. Nhiều nhà hàng sang trọng ở địa phương còn mời ông đến dùng bữa miễn phí mọi lúc.
Ngày 3/1/1922, Voigt mất vì bệnh cúm.
Nhiều năm sau câu chuyện của Wilhelm vẫn không bị lãng quên. Nhân kỷ niệm 100 năm vụ trộm hài hước, một con tem bưu chính của Đức mang hình ảnh của Wilhelm đã được phát hành vào năm 2006.